S-class

Chương 198: Hội Breaker (2)

Trans: Rin

Beta: Gulu

“Rok ơi, Sorok à, nhìn ta này, hửm?”

Từ dưới đất, chú tuần lộc con ngước lên nhìn tôi. Nó không nằm ườn trên sàn mà chỉ duỗi thẳng tứ chi ra.

“Con phải đứng dậy. Con không thể cứ ở đây như vậy được.”

Đôi tai nó vẫy vẫy, còn cái đuôi ngắn tủn thì run lên một cái. Nhưng chỉ có nhiêu đó thôi.

“Sorok à…”

Cũng chẳng phải do tôi đã ép nó hoạt động cường độ cao gì cả. Nó đã như thế từ trước khi chúng tôi đến phòng luyện tập nhân dịp đi tham quan rồi. Hyuna-ssi đã bị lừa sao? Đứa nhóc này lười biếng thật đó! Biết là còn nhỏ cần ngủ nhiều mới tốt, nhưng mà.

“Cứ thế này thì sao con trưởng thành được đây?”

Vấn đề là tôi không thể huấn luyện nó nếu cứ như vậy được. Nó vẫn có thể lớn lên nếu tôi dùng buff Đứa nhỏ của tôi, nhưng sẽ tốn kha khá thời gian hơn so với việc tôi chủ động huấn luyện nó. Một khi thuốc thể lực được sản xuất, tôi cũng sẽ có thể khiến chúng trưởng thành nhanh hơn.

“…Không phải tôi không đủ sức lực, mà là nhóc thú non này không chịu theo tôi.”

Tôi không hoạt bát lắm, những đứa trẻ khác thì toàn tăng động nhiệt huyết hơn tôi. Tôi chưa từng nghĩ đến trường hợp sẽ có con quái vật lười biếng như này. Đã vậy nó còn là một con tuần lộc chứ chẳng phải rùa.

“Đứng dậy nào, nha? Hoặc về nhà cũng được. Đây là hành lang đó.”

Tôi cố gắng khiêng nó lên nhưng không thành. Vì nó có kích thước to và khoẻ mạnh nên tôi không thể tự kéo nó đi được. Có lẽ tôi nên gọi cho ai đó.

Tôi vươn tay ra, ghì lấy phần lông trắng bị gập lại, nơi nối giữa chân với hông. Nó duỗi thẳng bốn chân ra rồi lại ngã uỵch về bên kia.

“Con không định ngồi dậy chút nào sao?”

– Bbiaeng

Sorokie phát ra tiếng động như thể phàn nàn. Ngoài những đứa trẻ sống về đêm thì bây giờ tôi còn phải chăm lo cho những đứa nhóc ít vận động nữa. Thông thường tôi sẽ dùng những thứ như đồ nhử để khiến chúng di chuyển, nhưng tôi không biết nhiều về Sorokie. Nguồn dinh dưỡng của nó là thực vật từ dungeon. Chúng được vận chuyển đến hội Breaker mỗi buổi sáng.

Khác với kỳ lân ăn tạp, Sorokie một trăm phần trăm là loài ăn cỏ, và lâu lâu chỉ ăn đá ma thuật như đồ ăn vặt. Thay vào đó, nó lại ăn trái cây và rau củ nhiều cỡ một con voi. Dù chỉ bé bằng một chú bê con, khả năng tiêu hoá của nó là vô tận.

“Được rồi, ta sẽ ngồi ở đây nếu con thích đến như vậy.”

Tôi đến và ngồi kế bên Sorokie. Sorokie nâng đầu lên rồi hạ xuống chân tôi. Chiếc đuôi ngắn vẫy qua vẫy lại.

“Không có chuyện gì gấp nên không sao hết. Chị Blue sẽ sớm hoàn toàn trưởng thành thôi. Vì chị Blue không ngại, lại thân với Hyuna-ssi và thích công lược dungeon nên con bé sẽ đủ để lấp đầy khoảng trống cho tới khi Sorokie lớn lên.”

Thậm chí sau khi Sorokie hoàn toàn lớn lên, Moon Hyuna có thể vẫn sẽ đi công lược cùng Blue, tuỳ vào dungeon. Vì Blue là ma thú biết bay. Nhưng Hyuna-ssi cũng không phải là người chọn lựa ma thú dựa trên thuộc tính.

“Ăn uống đầy đủ và sống khỏe mạnh là điều quan trọng khi còn nhỏ. Và cũng đừng làm phiền những người khác nữa. Sorokie là đứa trẻ ngoan mà, phải không?”

Một đứa trẻ điềm tĩnh sẽ dễ để tôi chăm sóc hơn là đứa trẻ quá cường hãn, dù có hơi ít vận động. Dù vậy, nếu lớn lên mà đứa nhóc vẫn ngoan hiền như này thì sẽ là vấn đề đó. Nhưng đứa nhóc vẫn là quái vật boss nên nếu tình hình cần thiết thì nó sẽ đứng lên thôi.

“Có lẽ ta nên tìm hiểu đồ ăn ưa thích của con nhỉ? Có thứ gì làm con hứng thú không? Sorokie đến từ dungeon ở nước nào ấy nhỉ? Mình có nên xem báo cáo công lược dungeon của loài hưu tuyết không?”

Dù khả năng đọc được tài liệu hữu dụng như là ‘Cách săn bắt X’ khá thấp. Có lẽ tôi nên tìm chuyên gia nghiên cứu hành vi động vật. Họ sẽ có năng lực thẩm định tốt hơn tôi cho dù đối tượng là một con quái vật.

Trong khi tôi đang dự đoán sở thích của nó bằng cách phân chia loại thức ăn của nó ra, tôi nghe thấy tiếng bước chân. Vào giờ này thì không thể là Yoohyunie hay Yerimie được. Chắc là Moon Hyuna hoặc Kang Soyoung. Khi tôi ngoái đầu, đập vào mắt là Moon Hyuna cầm hộp bánh kem trên tay.

“Cậu đang làm gì giữa hành lang vậy, giám đốc Han-nim?”

“Như cô thấy đấy, Sorokie không nhúc nhích gì cả.”

“Là một đứa nhóc chăm ngủ nhỉ?”

“Bọn trẻ đều như vậy, phải ngủ ngon thì mới lớn lên được.”

Sorokie lại bắt đầu kêu rên khi tôi định đứng dậy. Thấy tôi không từ bỏ ý định, nó ngồi dậy. Sau đó nhai chóp chép mép áo tôi. Hành vi này giống kỳ lân thật.

“Ta về nhà nhé?”

Tôi nói ‘Đi thôi’ và cố gắng bước đi, nhưng nó ghì chặt áo tôi lại mà không hề di chuyển. Nó thích hành lang đến vậy à?

“Giữ cái này đi, ngài giám đốc.”

“Đây là gì?”

”Bánh táo.”

Moon Hyuna đưa tôi hộp bánh rồi khiêng Sorokie lên. Dù Sorokie có vùng vẫy thì cô cũng không chao đảo gì.

– Bbiaengg.

“Thằng nhóc khá cứng cáp nhỉ?”

Moon Hyuna cười khẩy rồi đi về phía trung tâm nuôi thú. Một bên của trại nuôi thú, nơi bắt đầu chất đống những cái chuồng, có một bức tường rộng mở. Là lối đi dẫn đến phòng gym. Vì dĩ nhiên chúng cũng có thể thấy chật chội dù chuồng được xây rất tốt, chúng tôi đã tạo một không gian rộng lớn với cây cỏ và bức tường cao đủ để bọn trẻ tự do chơi đùa.

Hai chú kỳ lân đang chơi ngoài trời nắng thì nhún nhảy chạy tới chỗ tôi khi phát hiện ra tôi.

“Mấy đứa ngựa con cũng lớn hơn rồi. Tôi thấy Blue ở trên tầng thượng, để nhóc đó bay lượn tự do có ổn không?”

“Tôi đã dạy con bé không được tấn công người khác.”

Tôi đã dành hơn nửa ngày trời để hét lên ‘Không được’, với sự giúp đỡ của Peace.

“Dù vậy thì để đề phòng, một thợ săn cấp A sẽ đứng canh khi phòng gym mở cửa.”

Tôi nói và gật đầu chào người thợ săn đang đứng gần cửa ra vào cơ sở. Kể cả ở dạng trưởng thành hoàn toàn, khiên chắn cấp A vẫn dư sức chặn con bé lại, và con nhóc cũng hay nghe lời người mà mình gần gũi, dù không có Chứng nhận Chủ nhân. Dù con bé thường hay tiếp cận với ý đồ rủ đi chơi cùng. 

– Pureureung!

– Puheu.

Hai chú kỳ lân trắng và đen cùng húc đầu vào vai tôi và lườm Moon Hyuna. Sau khi đặt Sorokie vào chuồng, Moon Hyuna nhìn hai chú kỳ lân.

“Tiểu Bạch và Tiểu Hắc, phải không?”

“Vâng.”

Dù ban đầu không phải như vậy. Khi gửi Sorokie qua, Moon Hyuna có đề cập rằng tôi nên hạn chế đặt tên cho quái vật con. Nhưng ‘Sorokie’ (1) cũng không khác gì mấy mà. Chỉ có nghĩa là ‘Tuần lộc con’. Dù cô ta nói là khác Hán tự thì vẫn cùng một nghĩa mà.

“Vì cậu nói Blue sắp lớn rồi, nên lũ trẻ này cũng sắp rồi nhỉ?”

“Vâng. Vậy thì…”

Tôi ngừng nói và im lặng. Khoé miệng Moon Hyuna nâng lên.

“Tôi có nghe rằng Haeyeon dự tính sẽ lập một tổ đội cấp S dùng thú cưỡi. Số lượng thành viên trong đội của thiếu gia sẽ giảm mạnh thì phải.”

“Thành viên dư ra sẽ được chuyển đến đội của thợ săn Kim Sunghan. Họ sẽ trở thành tổ đội công lược nhanh nhất thế giới.”

Với Peace và Yoohyunie làm nền tảng, đó là tổ đội cơ bản với lượng thành viên ít nhất có thể được thu xếp cho hai chú kỳ lân. Vì không có nhiều quái vật bắt kịp được tốc độ của kỳ lân thậm chí có tìm bên trong dungeon cấp S, nên nếu bỏ qua những DPS khác và Yoohyunie, tổ đội sẽ chỉ có 6 người bao gồm một tank, sub-DPS và một trị liệu sư.

Vì Kim Sunghan là hệ phòng thủ, nếu được bù đắp bởi những hệ tấn công khác, sẽ không có lý do gì để thêm bớt DPS ra khỏi đội hình hiện tại. Chúng tôi hơi thiếu sub-DPS và trị liệu sư, nhưng đa số sẽ được chiêu mộ từ MKC.

“Vui thật đó. Lần trước cậu ta chỉ đi với Peace mà đã phá vỡ kỷ lục rồi. Nếu là dungeon cấp S tầm thấp trên cạn thì không chừng họ còn có thể hoàn thành trong vòng 3 ngày.”

“Đúng vậy, nếu có đủ hoả lực. Vì tốc độ sẽ khác.”

Ta có thể xử lý nhanh đa phần những quái vật thông thường, nếu em ấy dùng lửa và buff để quét sạch khu vực xung quanh. Peace thuộc nhánh kỳ lân nên có kỹ năng phi nước đại. Nếu tốc độ và nhịp tấn công ngang nhau thì đừng nói 3 ngày mà thay vào đó, có lẽ sẽ kết thúc trong 2 ngày thôi.

Họ có thể sẽ phải di chuyển cẩn thận hơn nếu đó là cấp S cao cấp, nhưng tôi dự đoán rằng nó vẫn có tác dụng cho đến giữa trung cấp.

“Có phải cái chuồng có rèm đó là chỗ ở của Comet không? Soyoungie khoe khoang là thằng nhóc đã lớn lên rất nhiều.”

“Bây giờ kích thước ngang ngửa Blue. Một khi hoàn toàn trưởng thành, tôi nghĩ nó sẽ to hơn Blue.”

“Chẳng bao lâu nữa bọn trẻ sẽ rời đi từng đứa một. Chúng ta cũng cần phải nhanh chóng tìm kiếm vài thú cưỡi cấp A mới được. Hãy làm việc chăm chỉ nào, ngài giám đốc.”

Với nụ cười đầy mong đợi, Moon Hyuna nhìn sang Sorokie. Cũng giống như MKC có kết cục sụp đổ trước thời hạn, Breaker cũng có thể đi chệch khỏi cách nó vận hành trước hồi quy. Trước hồi quy, ngay cả những thú cưỡi cấp S cũng không tồn tại.

“Vì cô đã đến tận đây rồi, có muốn ghé qua một chút trước khi đi không? Cô còn mang theo một chiếc bánh nữa, nên tôi cũng sẽ biếu một ít trà.”

“Chờ chút, cầm lấy này.”

Moon Hyuna đưa một chiếc chìa nhỏ và chìa khóa nhà ra. 

“Tôi nghe nói cậu vẫn chưa đổi được chìa khóa cổng?”

“Cửa bên trong đã được đổi rồi. Còn về cổng thì, Hiệp hội phản ứng khá dữ dội về nó.”

Sung Hyunjae nói rằng anh ta sẽ cân nhắc, miễn là Hiệp hội thỏa hiệp trước. Hanshin cũng vậy.

“Có thể là do gần đây mọi thứ đã trở nên phức tạp hơn.”

Moon Hyuna vừa nói vừa bước đi. Đôi chân dài sải bước nhưng vẫn giữ nhịp thong thả. Dường như để tôn trọng tôi. 

“Một chỗ trống đã được tạo ra ở Yeouido với sự sụp đổ của MKC. Hiện giờ mọi người đang điên cuồng vì nó.”

Hội MKC đã được thành lập ở khu vực Yeouido. Breaker ở gần Nhà Xanh trong khi Hanshin nằm giữa ga Seoul và Tòa thị chính. Haeyeon thì tọa lạc giữa tòa nhà Hiệp hội thợ săn ở Gangnam với tòa án. Kỳ lạ thay, Sesung lại nằm gần Nghĩa trang Quốc gia Seoul.

“Dù là Haeyeon hay cơ sở nuôi dưỡng thú, đã có sự cân nhắc về việc chuyển một trong hai bên đến Yeouido. Dù có thể không phải là một công hội, nhưng cơ sở nuôi dưỡng cũng có vẻ đáng tin cậy. Vì bên trong chứa nhiều thợ săn cấp S và quái vật, cũng như các thợ săn cấp cao khác.”

“Trưởng nhóm Seok bảo tôi mặc kệ. Nói là dù sao chúng ta cũng không thanh toán hóa đơn.”

Không có một khoản tiền nhỏ nào được đổ vào việc xây dựng cơ sở nuôi dưỡng thú. Haeyeon cũng vậy. Tuy vậy thì việc xây dựng mở rộng vẫn đã được bắt đầu.

“Điều đó là chắc chắn rồi. Nhưng nó cũng được dùng làm cái cớ để làm cho mọi thứ khó khăn hơn. Giống như với chìa khóa cổng vậy.”

Thì ra chỉ là bắt nạt thôi. Ngay cả khi Hiệp hội đã bị lật đổ, họ vẫn từ chối yêu cầu của tôi vì họ không thể phớt lờ áp lực từ bên ngoài, không giống như trong các trận chiến xếp cấp A. 

“Sao họ không để Sesung đảm nhận khu vực đó nhỉ?”

“Nếu làm được thì Sesung đã làm ngay từ đầu rồi. Thời điểm đó, việc chọn vị trí xây Sesung không phải chuyện đùa đâu. Dù là thành viên quốc hội hay nhà tài phiệt. Có tin đồn rằng lý do mà Sesung đến nghĩa trang quốc gia là vì anh ta đã quá mệt mỏi với mọi thứ rồi. Như một sự phản hồi dành cho tất cả những kẻ tự cho rằng bản thân là quan trọng đã thôi thúc anh ta bảo vệ chúng.”

Có phải ý anh ta là muốn đủ xứng để được anh ta bảo vệ thì ít nhất cũng phải ở đẳng cấp vào được nghĩa trang quốc gia không? Khách quan mà nói thì, dù tôi không biết rõ lí do nhưng vẫn biết anh ta không phải là kiểu người sẽ ngoan ngoãn chuyển đến Yeouido như thế.

“Chẳng phải vốn dĩ không nhất thiết phải tìm một công hội có thợ săn cấp S ư? Vì một dungeon có thể bùng nổ trong khi thợ săn cấp S không có ở đây mà, và mọi người cũng có trực thăng nữa.”

“Nhưng cũng không thể bỏ trống khu vực đó được nên tôi đã tán thành cho hội Mulbora và hội Merge Woods, nhớ không? Còn những tên khốn đó thì lại nói rằng không tin tưởng được một Hội trưởng nữ, trong khi gạt sự thật rằng họ là cấp A qua một bên. Đã hơn ba năm kể từ khi thế giới thay đổi, nhưng những tên khốn vô tích sự đó vẫn như cũ!”

Moon Hyuna kêu ca, cau mày dữ dội. Nếu là ‘Woods’ và ‘Mulbora’, thì đó là công hội đã có thợ săn giành giải nhất và giải ba trong cuộc thi xếp hạng cấp A trước đây với tư cách là người đứng đầu công hội. Hai người đã tuyên bố sẽ kết hợp sức mạnh để có được quyền quản lý một dungeon cấp S, vì vậy hiển nhiên họ đã sáp nhập lại với nhau.

“Nếu người đứng thứ nhất và thứ ba trong cuộc thi xếp hạng bắt tay hợp tác, họ sẽ mạnh hơn bất kỳ công hội cấp A nào. Đúng là những lời lẽ ngu ngốc.”

Thợ săn đứng canh gần cổng mini nhìn thấy Moon Hyuna thì gửi lời chào. Ngay khi chúng tôi bước vào nhà, Peace đến chỗ chúng tôi và vẫy đuôi.

– Kkyaaong!

“Ừm, Peace, Chirpie và Bellaré đi đâu rồi?”

Tôi nghi ngờ việc hai đứa nó không ra đón chúng tôi. Sau khi cúi đầu một lúc, Peace dẫn đầu và đi trước. Sau đó thằng nhóc ngồi trước cửa bếp mà nhìn tôi.

“Bellaré!”

Ổ khóa trên cửa bếp đã bị tan chảy do chất độc. Để lại một cái lỗ khá lớn. Tôi định mở chốt để mở cửa, nhưng có vẻ cái lỗ đủ to để tôi chui qua.

“Chirpie, con đã dụ dỗ đứa nhóc kia làm điều này, phải không?”

Vừa mở cửa ra, một lọ nhỏ lăn trên bàn bếp lọt vào tầm mắt. Bên trong hoàn toàn trống rỗng, nắp cũng không còn do bị độc làm tan chảy. Đáng lẽ tôi không nên để lọ đựng đá ma thuật trong bếp.

Giờ thì lũ nhóc đó trốn đâu rồi?

“ …Chirpie à, ba đi đây.”

– Chíp!

Chirpie từ trên nóc tủ lạnh lơ lửng bay xuống. Cách nó nhìn lọ đựng đá ma thuật với sự e ngại khiến tôi nghĩ rằng đó chính là Chirpie’ kia, nhưng… Gần đây, ngay cả Chirpie lười biếng cũng trở nên đủ thông minh khiến tôi khó phân biệt được. Liệu đó có phải diễn không?

“Còn Bellaré?”

– Chíp chíp.

Với chiếc cánh nhỏ, Chirpie chỉ về phía lò vi sóng.

“Ngoan lắm, Chirpie của chúng ta. Ba sẽ phải thưởng cho con.”

Khi tôi nở một nụ cười rạng rỡ và lấy một viên đá ma thuật ra khỏi inventory, nó vui vẻ kêu chíp chíp chạy qua. Vậy ra nó chính là thủ phạm.

“Chẳng phải ba đã dặn con không được vào bếp một mình sao, hửm?”

– Chíp.

“Và ba cũng đã nói với con rằng độc rất nguy hiểm! Con không được để cho Bellaré dùng nọc độc! Độc bị cấm!”

Để kiểm tra mọi chuyện đều ổn, tôi đã lật người Chirpie qua lại. Trong khoảng thời gian đó, Bellaré cảnh giác thò đầu ra ngoài từ phía sau lò vi sóng. Ngay khi hai bên chạm mắt nhau, cô nhóc đã trườn ra và vẫy đuôi. Cách tiếp cận đó rất giống với Peace.

“Bellaré, con cũng được dặn là không nên sử dụng nọc độc mà không có sự cho phép.”

– Siis.

“Lại đây.”

Chúng sẽ không sử dụng chất độc ở nơi khác đâu nhỉ? Sau khi dùng tay chà xát chúng trước, tôi lau bàn bếp và cửa bằng khăn giấy ướt. Moon Hyuna, người đã theo dõi mọi thứ diễn ra từ phía sau cánh cửa căn bếp, chậc lưỡi. 

“Ba vất vả thật đó.”

“Chúng thường khá ngoan, nhưng hôm nay có vẻ là ngoại lệ.”

Tôi đang nghiêm túc đấy, nên đừng có cười.

Sau khi để bánh táo ra đĩa, tôi mang thêm nước trái cây vào phòng khách. Bánh rất ngon. Đồ ăn vặt mà Yerimie và Soyoung-ssi mang đến cũng rất ngon.

“Nếu được, tôi có thể nghe thêm về hội Breaker không?”

“Hội của chúng tôi?”

“Vâng, tôi nghe nói phía cô có rất nhiều mối quan hệ.”

“Rất nhiều mối quan hệ, hử?”

Đôi mắt Moon Hyuna mỉm cười, tay cầm đầu nĩa gõ vào đĩa của mình.

“Cậu có muốn ghé thăm không?”

“Hôm nay ư?”

“À, nhưng một số cơ sở vật chất chỉ mở cửa cho phụ nữ, nên cậu sẽ phải cải trang.”

“…Tôi xin từ chối.”

“Đùa thôi. Ngoại trừ phòng tắm hơi.”

Moon Hyuna đứng dậy sau khi cho miếng bánh còn lại vào miệng.

“Tôi rất hân hạnh được hộ tống cậu, vì vậy hãy đi theo tôi, Giám đốc Han.”

(1) Sorokie = Tiểu Lộc

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments