S-class

Chương 172: Phần thưởng (2)

Trans: Hi

Beta: Gulu

“Thợ săn Evelyn, cô đang làm gì vậy?”

Giọng của Myungwoo lạnh lùng đến bất ngờ.

“Cô không thể gây chiến với một người gần như là dân thường được.”

Evelyn nhíu mày, nhưng cô vẫn khá lịch sự trả lời Myungwoo.

“Có lẽ cậu không biết nhưng việc bộc lộ kỹ năng của Thợ săn là điều cấm kỵ, đặc biệt là đối với những Thợ săn cấp cao. Những người không liên quan không nên nhúng tay vào chuyện này.”

Mặc dù giọng điệu của Evelyn khá nhẹ nhàng nhưng lại biểu đạt rằng cậu ấy nên lùi lại khi bản thân không biết chuyện gì đang xảy ra. Thế nhưng Myungwoo vẫn tiếp tục.

“Thợ săn Noah có ý gì khi nói từ ‘nguy hiểm’?”

“Cậu ta nhạy cảm quá thôi.”

“Không! Thợ săn Evelyn…”

Noah không nói hết câu, dường như cậu ấy đang suy nghĩ xem mình có thể nói được bao nhiêu. Myungwoo lại lên tiếng khi nhìn thấy sự do dự của Noah.

“Cô nên nói với tôi, Thợ săn Evelyn.”

“Các kỹ năng là bí mật, với lại–”

Myungwoo ném cái mũi tên được bọc bằng mana mà cậu ta đang cầm, Evelyn tròn mắt khi mũi tên bị tan chảy mà không để lại dấu vết.

“Khoan, Thợ săn Yoo Myungwoo?”

Evelyn nhanh chóng gom những chồng mũi tên trên bàn vào trong tay mình trước khi Myungwoo chộp lấy chúng.

“Vì sao vậy? Nói cho tôi biết đi!”

“Câu chuyện đang đi xa hơn rồi.”

“…Hả?”

“Tôi sẽ từ chối yêu cầu cung cấp cung và cả những thiết bị khác cho cô. Với cả, tôi sẽ nghiêm cấm bất cứ ai có quan hệ với cô bước chân vào đây.”

Evelyn ngạc nhiên và tôi cũng dần dà cho rằng Myungwoo đang làm quá lên, vì hiểu cơ bản thì cậu ấy đang từ chối Sesung bằng danh nghĩa thợ rèn của mình.

“Chỉ vì tôi không tiết lộ về kỹ năng của mình…”

“Tôi sẽ không nói gì nữa.”

Myungwoo trở nên im lặng, rồi Evelyn từ từ mở miệng sau khi nhìn thấy sự cứng rắn của cậu ấy.

“Tôi tin là cậu sẽ giữ bí mật về chuyện này. Tôi có thể điều khiển một chút chuyển động của người khác bằng kỹ năng của mình khi nhìn vào mắt họ. Nhưng điều kiện sử dụng lại rất đơn giản, tôi chỉ có thể sử dụng nó với những ai thấp hơn cấp F và trong trường hợp bình thường. Nó không nguy hiểm đến thế đâu, chỉ giúp tôi trong việc thuyết phục người khác thôi.”

Những lời của Evelyn không đúng sự thật, vì có vẻ như nó sẽ nguy hiểm và hữu ích nếu biết sử dụng đúng cách.

“Với cả, tôi phải đeo kính để ngừng kích hoạt kỹ năng vì nó luôn hoạt động. Tôi phải nhìn thẳng vào mắt đối phương nên kính mắt thông thường cũng có thể ngăn việc kích hoạt kỹ năng.”

Evelyn mỉm cười, trông như một vị giáo viên tốt bụng vậy. Thật ra thì có thể làm giáo viên Anh ngữ ở Hàn Quốc đấy, vì cô ta nói tiếng Hàn rất trôi chảy.

“Evelyn-ssi.”

“Vâng, Candy Box-ssi.”

Nụ cười của Evelyn lan tỏa trong đôi mắt, tôi quyết định bỏ qua biệt danh cô ta dành cho mình.

“Kỹ năng của cô có tác dụng trong việc đàm phán với những người không phải là Thợ săn. Hội của cô sẽ thấy cô hữu ích thôi.”

Các cấp cao của chính phủ và các tổ chức đều là dân thường. Không hề có sự bảo hộ hiệu quả nào để chống lại những kỹ năng về tinh thần ở thời đại này.

“Một chút thôi. À, tôi chuẩn bị đi thương lượng với Nhật Bản.”

“Vậy thì tôi rất biết ơn.”

Mặc dù Sesung công bố hợp đồng với Evelyn như thể đây là lần đầu tiên, nhưng có lẽ cô ta đã gắn bó với Sesung từ lâu rồi.

“Dù sao thì kỹ năng của tôi vẫn có thể bị chặn với một cặp kính, nên xin đừng quá cảnh giác.”

“…Kỹ năng của cô ta sẽ hiệu quả hơn nếu đối phương cảm thấy bất an.”

Tôi nghe thấy Noah thì thầm ngay sau lưng mình và thấy Evelyn cau mày rồi bình tĩnh lại. Có lẽ cô ta đã nghe thấy những gì Noah nói.

“Tôi sẽ không chạm vào anh vì tôi rất sợ ngài Hội trưởng của mình. Đừng lo.”

“Đeo kính vào đi, Yoojin-ah. Tôi sẽ cố làm ra một vật phẩm có thể bảo vệ cậu trước những kỹ năng như thế.”

“Sẽ không dễ đâu… Evelyn-ssi, cô có thể sử dựng kỹ năng đó lên tôi không? Tôi muốn xác nhận khả năng của cô nếu có thể.”

“Gì cơ?”

“Cậu có thể ngăn cô ta nếu mọi thứ trở nên nguy hiểm, và tôi nghĩ việc xác nhận sẽ giúp mọi thứ rõ ràng hơn.”

Tôi nhìn hai người đàn ông đang ngạc nhiên trong khi Evelyn gỡ kính mắt của mình ra. Đôi mắt cô ta lấp lánh ánh xanh.

“Tôi mong Thợ săn Yoo Myungwoo sẽ không lo lắng nữa, vì tôi cần phải sử dụng lò rèn của cậu ấy.”

Chúng tôi chạm mắt và tôi không cảm nhận được gì ngoại trừ việc thấy đôi mắt của cô ta rất xinh đẹp.

“Cậu có thể nói với Thợ săn Yoo Myungwoo rằng tôi rất cần cái cung đó không?”

“Tôi có thể làm thế.”

Tôi gật đầu và nhận ra kỹ năng của cô ta đang hoạt động. Sao tôi có thể nói như thế với người mà hôm nay tôi mới gặp lần đầu chứ? Nó đang có tác dụng.

“Những nhờ vả nhỏ như thế này thì rất dễ để thao túng. Nhưng mà, cậu có thể tặng Peace cho tôi làm thú cưỡi không?”

“Gì cơ? Không.”

“Thấy chưa? Kỹ năng của tôi không thể hoạt động nếu mọi thứ đi quá xa.”

“Tuy cần sự kiểm soát nhưng nó vẫn là một kỹ năng nguy hiểm. Đủ để tôi cảm thấy rằng cô nói việc này với chúng tôi một cách dễ dàng là quá nhiều.”

“Không quá đâu. Tôi cần phải tỏ ra thân thiện với Thợ săn Yoo Myungwoo.”

Myungwoo gật đầu khi nghe Evelyn ghi nhớ sự thật hiển nhiên ấy.

“Ngoài ra, tôi cũng không thể sử dụng kỹ năng này lâu dài vì nó rất dễ bị phát hiện và chặn lại.”

Evelyn lên tiếng một lần nữa trước khi đeo kính mắt.

“Anh Candy box này, anh nghĩ sao về ngài Hội trưởng Hội Sesung?”

“Hửm? Anh ta rất nguy hiểm. Anh ta cũng rất có quyền lực, tôi phải cẩn thận để không quá phụ thuộc vào anh ta.”

Tôi nghĩ việc đưa mọi thứ cho Sung Hyunjae để anh ta ngăn chặn các dungeon sẽ là một ý hay vì anh ta có động lực làm thế. Kiểu người như anh ta hơn tôi ở chỗ biết cách nắm bắt cơ hội và những năng lực mới…

Bàn tay của Noah che mắt tôi lại.

“Dừng lại đi.”

“Tôi chỉ hơi tò mò thôi.”

Thứ tiếp theo tôi nhìn thấy là Evelyn đã đeo kính lại, cô yêu cầu tôi phải giữ bí mật sau khi cất mấy chiếc mũi tên vào trong túi đồ của mình.

“Tại sao cô lại gọi tôi như thế? Nếu được thì gọi tôi bằng tên đi.”

“Ai cũng thế mà?”

Cái gì? Cái biệt danh đáng xấu hổ đó sao?

“Tất nhiên là chỉ ở những vùng nói tiếng Anh thôi. Sau vụ ở Hồng Kông, mọi người thường gọi cậu là Candy Box hoặc Honey Pot…”

“Gì cơ?”

Ai nói thế? Evelyn rời đi sau khi nói rằng cô ấy thích từ Candy Box hơn.

***

“Cậu không sao chứ, Yoojin-ah?”

Myungwoo và Noah trông có vẻ lo lắng vì một vài lý do mà tôi không rõ.

“Tất nhiên, kỹ năng của cô ta chỉ hoạt động tạm thời thôi.”

“Trông anh… không ổn lắm.”

“Bộ Hội trưởng Hội Sesung đã làm gì đó rất tệ với cậu sao? Tớ có thể giải trừ khế ước với họ.”

“Không, họ đối xử với tớ rất tốt. Với cả, đừng nói những lời như thế, Myungwoo à. Thợ săn Cấp S rất nguy hiểm, mặc dù vai trò của cậu là thợ rèn. Hãy chú ý đến sự an toàn của mình trước. Hãy gửi thông báo sau khi họ rời đi.”

“Tớ không làm những việc như thế thường xuyên đâu. Tớ thật sự không có dự định dùng kỹ năng của mình để đe dọa người khác. Nhưng cậu là bạn của tớ nên tớ không chấp nhận được những ai đối xử tệ với cậu.”

Cậu ấy sẵn sàng chống lại bất cứ ai vì tôi, tôi lại bắt đầu cảm thấy có lỗi rồi.

“Tớ không biết phải nói gì cả, tớ vốn đến đây để hỏi cậu vài điều. Cậu đang làm tớ cảm thấy tham lam đấy.”

“Cậu không cần phải thấy thế đâu. Cứ hỏi tớ bất cứ điều gì cậu muốn. Cậu có thể làm thế trong ít nhất 10 năm nữa.”

“Tớ đã nhận quá nhiều từ cậu rồi.”

“Nếu cậu muốn tiếp tục như thế thì cứ nói ‘làm ơn’ và ‘cảm ơn’ thôi.”

Tôi không biết nói gì nữa và nghĩ rằng việc tiếp cận Myungwoo là một trong những điều tuyệt vời nhất mà tôi đã làm.

“Vậy thì, làm ơn. Cậu có thể xem qua thứ này không?”

Tôi lấy viên đá ma thuật của Choi Seokwon từ trong kho đồ ra và giơ nó lên.

“Cậu có thể rèn ra vũ khí từ thứ này không?”

“Cấp SSS? Tớ có thể nhưng nó sẽ phụ thuộc vào các tính năng của hình dáng ban đầu.”

“Hẳn ta sử dụng kiếm và có kỹ năng áo giáp.”

“Quái vật à? Hiếm thật đấy. Có lẽ tớ có thể tạo ra một thanh kiếm từ nó.”

“Tuyệt đấy. Liệu nó có thể là Cấp SS không?”

“Nếu tớ sử dụng những vật liệu Cấp SS mà tớ có thì có thể đấy. Tớ không đủ giỏi để sử dụng hòn đá này một cách triệt để, nhưng ừm. Cậu định tặng nó cho em trai mình à?”

“Không, đây sẽ là một phần thưởng. Tớ đang định tổ chức một sự kiện.”

Tôi đang định tổ chức một sự kiện phân cấp với phần thưởng ngon lành để tìm ra hai Thợ săn Cấp S bẩm sinh còn lại, cũng như những người tôi phải bảo vệ khỏi con sứa.

“Tớ sẽ hoàn thành nó nhanh nhất có thể.”

“Cảm ơn cậu.

Và này, hãy nói cho tớ bất cứ điều gì cậu cần bất cứ lúc nào nhé.”

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments