Trans: P.Duyên
Beta: Sách
Sau khi đưa tôi vòng phong ấn kho đồ, họ bắt đầu khám xét cơ thể tôi. Vì trang bị Giày mèo báo cấp S tôi đã lấy ra từ trước nên họ chỉ tìm thấy những vật phẩm cấp A, nhưng người đàn ông trung niên vẫn thấy rất ngạc nhiên khi tôi lại sở hữu những vật phẩm tốt đến vậy, mà có lẽ họ cũng cảm thấy một cấp C không dùng hết bằng này được.
Tôi cũng đã ký một khế ước hứa từ nay trở đi sẽ không tiết lộ những gì đã thấy và nghe ở đây. Vì đây là khế ước cấp A nên hình phạt vốn không có tác dụng đối với tôi.
“Thứ cho tôi nói thẳng, cậu đừng nghĩ có thể rút lui sau khi mọi chuyện đã tiến xa đến mức này.”
“Thế tôi cũng nói luôn, nếu tôi rút lui, công sức của tôi sẽ thành công cốc cả.”
Hắn nhún vai trước lời nói đầy tự tin của tôi. Tôi đi ra cửa sau của cửa hàng, đi qua một con hẻm chật hẹp rồi bước vào một tòa nhà khác. Chúng tôi lại đến toà nhà thứ ba theo cách tương tự. Thật khó dự đoán phương hướng chính xác vì tôi đang đi vòng qua một con hẻm bị mái hiên chặn không chỉ ở mọi phía mà còn kéo lên tận đỉnh, gần như không có khoảng trống. Ngay cả khi tôi quyết định bỏ chạy, tôi nghĩ sẽ khó tìm đường về căn cứ của mình với con hẻm bị che kín mít như này.
“Người này…”
Cấp A đang canh cửa sau của toà nhà liếc nhìn tôi.
“Cậu ta vẫn là khách.”
Cấp A ngoan ngoãn tránh sang một bên, chúng tôi đi vào căn phòng bí mật và đi xuống cầu thang dẫn đến tầng hầm. Một phòng khách bình thường xuất hiện, ngoại trừ việc nó không có cửa sổ. Người đàn ông rời khỏi nơi đó sau khi dặn tôi đợi một lát.
Tôi cảm thấy có chút kháng cự khi ở trong tầng hầm này. Đột nhiên, tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với Achates ban đầu.
‘Alpha sẽ không nổi điên, và tôi cũng sẽ không tồn tại.’
Liệu nó cứ như thế này cho đến khi thế giới sụp đổ sao? Tôi cảm thấy hơi lạ. Thế giới khác biến mất là một chuyện, nhưng thế giới của chúng tôi cũng đã thay đổi đáng kể từ sau khi tôi hồi quy.
“Là cấp C đang nổi như cồn đó sao? Hân hạnh được gặp cậu.”
Cánh cửa mở ra và ai đó bước vào với tiếng dậm chân mạnh mẽ. Đó là một người phụ nữ với mái tóc ngắn màu trắng, độ tuổi tầm đôi mươi. Người đàn ông trung niên cũng đi cùng cô ta.
[Cấp S Vitera]
“Cô hẳn là cấp S họ nhắc đến. Rất vui khi được gặp cô.”
Tôi đứng dậy chào. Cô ta ra hiệu cho tôi ngồi xuống. Vitera ngồi xuống chiếc ghế đối diện tôi, ngay lập tức vào vấn đề chính.
“Vậy cậu muốn giao dịch gì?”
“Rất đơn giản. Giúp tôi phá hủy Bộ Tư lệnh Achates và chiếm lấy Alpha.”
“Hả…”
Không chỉ Vitera, mà cả người đàn ông đang đứng dựa cạnh ghế sofa như đang hỗ trợ cũng trông như không nói nên lời.
“…Đơn giản á? Cậu có đang tỉnh táo không đấy?”
“Cũng coi như là có.”
“Hoặc có thể cậu ta là một kẻ lừa đảo đang cố làm một phi vụ để đời trước khi bỏ trốn.”
“Vế sau không sai, nhưng vế trước thì anh nên xem lại. Các người có Achates, còn Alpha là của tôi, là vậy đấy. Khâu chuẩn bị đã hoàn tất nên tất cả những gì các người cần làm là góp sức vào kế hoạch của tôi. Hoặc nếu các người vẫn muốn mọi thứ như cũ thì–”
“Có khả thi không?”
Vitera nói nhẹ nhàng như đang kìm nén tiếng gầm trong cổ họng.
“Cậu là người từ bên ngoài đến nên có lẽ vẫn chưa hiểu về bộ máy mục ruỗng của Achates. Chị gái tôi là một trong số thành viên cấp S của Bộ Tư lệnh.”
“Chị gái cô?”
Nghĩ lại thì, tôi hình như đã từng thấy một cấp S có mái tóc trắng.
“Tất nhiên, việc thao túng các cấp S theo ý muốn của Bộ Tư lệnh không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Ở Achates, tất cả trẻ em từ 5 tuổi phải được gửi đến các cơ sở giáo dục của thành phố để đi học. Cơ sở hạ tầng của chúng rất đáng kinh ngạc. Hoạt động thể chất cũng được chú trọng rất nhiều.”
“…Ý cô là chúng bắt đầu tẩy não cô hay gì đó tương tự từ lúc đó à?”
“Chúng tôi được dạy những thứ như thành phố và niềm tin vào Bộ Tư lệnh, nhưng vì đấy là trường học hợp pháp, nên chưa đến mức tẩy não đâu. Cho đến bây giờ. Khi tròn 10 tuổi, những đứa trẻ nào có năng lực thể chất vượt trội sẽ bắt đầu tham gia thử nghiệm. Đứa trẻ nào có khả năng thức tỉnh với năng khiếu tấn công từ cấp A trở lên khi thử nghiệm ở Hố Mana sẽ trở thành thành viên của Bộ Tư lệnh từ thời điểm đó.”
“Một đứa trẻ 10 tuổi? Bị điên hết rồi à?”
Lời chửi tục vô thức bật ra. 10 tuổi? Hoàn toàn là một đứa nhỏ đấy. Ngay cả khi bùng nổ hầm ngục diễn ra, chúng tôi vẫn quy định độ tuổi của thợ săn ít nhất phải được 14. Và dù điều đó đi kèm với hạn chế, chúng tôi vẫn nuôi đứa trẻ cho đến khi trưởng thành.
Vẻ mặt của Vitera dịu đi đôi chút trước những lời thật lòng của tôi.
“Trong một số trường hợp hiếm hoi, có những cá nhân thức tỉnh ở cấp độ cao nhưng không vượt qua được cuộc thử nghiệm, 99% trong số chúng bị Bộ Tư lệnh ép buộc bằng bạo lực. Không khó để khiến những đứa trẻ chưa thức tỉnh trở nên trung thành với Bộ Tư lệnh. Có tin đồn rằng chúng còn sử dụng cả kỹ năng thao túng tâm lý cấp S. Sau cùng, hầu hết các vệ binh cấp A-S đều trung thành tuyệt đối với Bộ Tư lệnh, trong đó cũng không thiếu những vệ binh mạnh mẽ trong lĩnh vực tấn công, vậy nên các vệ binh cấp thấp cũng như người dân chỉ còn cách im lặng chịu đựng.”
“…Cô đã trốn khỏi Bộ Tư lệnh trong tình huống như vậy nhỉ.”
Vitera mỉm cười cay đắng và đáp.
“Bố mẹ tôi đánh mất chị gái, nên khi thấy tôi có tài năng thể chất vượt trội, họ đã đưa tôi đi trốn trước khi tôi lên 10. Và ahjussi cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều.”
Cô liếc nhìn người đàn ông đứng cạnh mình. Ông ta mỉm cười và nói, ‘Không có gì, thưa cô.’, và hơi cúi đầu.
Gnosi, một người đàn ông trung niên, ban đầu là một vệ binh dưới trướng Bộ Tư lệnh. Là một người thức tỉnh sớm, ông không thể chịu nổi sự độc tài của Bộ Tư lệnh Achates thối nát nên đã nổi dậy cùng những người có cùng chí hướng 10 năm trước, nhưng không thành công. Sau đó, ông đã thành lập lực lượng kháng chiến, công việc chủ yếu là bắt cóc trẻ em.
“Chúng tôi đang tiếp nhận càng nhiều càng tốt không chỉ những đứa trẻ có thành tích thể chất xuất sắc mà còn cả những đứa trẻ đã được Bộ Tư lệnh tiếp nhận. Đôi khi chúng trốn đến những ngôi nhà an toàn cùng cha mẹ, nhưng nếu không có điều kiện, chúng sẽ được gửi đến Lancea.”
“Lancea?”
“Lambda của Lancea đang bí mật hỗ trợ chúng tôi. Tôi cũng đã thức tỉnh và tham gia khóa huấn luyện vệ binh tại Lancea. Chúng tôi cũng đang hợp tác kinh doanh các trang bị và phụ phẩm khác với Lancea.”
Thực ra, muốn làm vệ binh ở Achates mà không có sự trợ giúp từ bên ngoài sẽ rất khó. Tôi còn đang tự hỏi họ xử lý việc khắc ấn và bổ sung mana kiểu gì thì, hình như có một khắc ấn viên trong số những người đã trốn thoát khỏi Bộ Tư lệnh cùng với Gnosi. Còn bổ sung mana thì–
“Chúng tôi đã đào một số đường hầm thông đến Hố Mana. May là, có một vệ binh sở hữu kỹ năng đào bới cấp cao.”
Họ đã có một khoảng thời gian chật vật nhỉ. Mọi chuyện sẽ trở nên thuận tiện hơn nếu có thể chế tạo và trao đổi bình mana. Tôi muốn tặng cô ấy vài món quà trước khi bắt đầu kế hoạch, nhưng số điểm tôi có không khỏi làm tôi hụt hẫng. Vì không có ấn mana nên tôi phải mang theo rất nhiều bình thuốc.
Nhưng liệu người dân trong khu vực này có thể sử dụng bình thuốc từ chúng tôi không? Chắc được, tại mana cũng tương tự mà.
“Vậy cậu định làm gì để lật đổ được Bộ Tư lệnh và chiếm đoạt Alpha? Tôi rất tò mò đấy.”
Vitera hơi nghiêng thân trên về phía tôi và nhìn tôi đầy tò mò.
“Tệ hơn là, giờ Sigma đang ở đây. Cứ cho là Alpha không còn khả năng chiến đấu, thì Sigma vẫn khoẻ như vâm.”
“Cái đó thì không sao.”
Tôi lấy khế ước với Sigma ra và đưa cho cô ấy xem. Hai người một lần nữa tỏ ra ngạc nhiên trước tuyên bố anh ta sẽ không can thiệp dù là những vấn đề nhỏ nhất cho đến khi Alpha được thả ra. Có vẻ niềm tin dành cho tôi cũng đã tăng lên.
Tôi bắt chéo chân khi đặt khế ước trở lại kho đồ của mình. À, khăn quàng cổ. Tôi lại quên nữa rồi.
“Nếu cô về phe tôi, chúng ta chắc chắn sẽ đánh bại được chúng. Trước tiên, trong số những vệ binh cấp S thuộc Bộ Tư lệnh, cô có biết Iriko và Kubils không?”
“Cả hai đều không có mối quan hệ tốt với tôi.”
“Vậy cô sẽ rất vui nếu bắt được chúng?”
Vitera cười toe toét.
“Tất nhiên.”
Nãy giờ tôi chỉ chờ có thế thôi đấy. Tôi mỉm cười và bắt đầu giải thích chi tiết về kế hoạch.
“Sao bầu không khí lại hỗn loạn thế này vậy?”
Một nhân viên của Bộ Tư lệnh Achates lẩm bẩm khi nhìn vào camera giám sát. Màn hình hiển thị Hố Mana ở nhiều góc độ khác nhau và Alpha phía trên hố đang hấp thụ mana. Một nhân viên khác ở gần đó cũng gật đầu.
“Đã bao lâu kể từ khi quái vật xâm nhập Bộ Tư lệnh thế nhỉ? Alpha cũng có thể bất ngờ bỏ trốn, nhiều vụ tai nạn còn liên tiếp xảy ra nữa chớ.”
“Cứ cái đà này, tôi không biết quái vật cấp SS có xuất hiện không nữa. Thật may là có ngài Sigma ở đây.”
Đúng lúc họ đang nghĩ rằng hôm nay sẽ trôi qua trong yên bình thì tín hiệu khẩn cấp chợt loé lên. Một giọng nói gấp gáp phát ra từ điện thoại ngay khi họ nhấc máy.
[Là Vitera!]
“Cái gì?”
[Cô ta tuyên chiến với hai vệ binh cấp S Iriko và Kubils. Cô ta chọn một địa điểm và còn nói nếu sợ thì có thể rút lui.]
“Dĩ nhiên là chúng ta sẽ không rút lui rồi! Cấp trên thì sao?”
[Họ cho rằng rất có thể đây là một cái bẫy khi thấy cô ta tự tin như vậy, nhưng tôi vẫn kiên quyết khẳng định là chúng ta đủ mạnh để cử hai vệ binh đến. Cơ mà, họ nói mình có chút lo ngại về ấn của Alpha và yêu cầu người phụ trách Alpha kiểm tra cậu ta.]
“…Suy cho cùng thì họ cũng có liên kết với ấn nhỉ. Nhưng vẫn còn một người nên chả sao hết. Vì ngài Sigma ở đây nên dù Alpha có bỏ trốn thì chúng ta vẫn có thể tóm cậu ta lại ngay.”
Nếu Sigma không ở đây, họ sẽ do dự hơn một chút, nhưng chẳng cần phải do dự quá nhiều vì một vệ binh cấp SS đang trong tình trạng hoàn toàn khỏe mạnh, và còn có một thức tỉnh giả có nhiều kinh nghiệm hơn Alpha đang canh giữ.
Sau khi mệnh lệnh được đưa ra, hai vệ binh cấp S rời khỏi Bộ Tư lệnh. Hai chiếc xe phóng nhanh qua con phố đêm vắng vẻ với tiếng động cơ ầm ĩ. Sau đó, một vệ binh cấp S khác ẩn mình lặng lẽ đi theo . Điều này nhằm đảm bảo nếu Vitera thật sự xuất hiện ở địa điểm hẹn gặp thì cũng sẽ có phương án dự phòng.
“Cô ta có ở đó thật à? Não có bị úng nước đi nữa cũng không có khả năng phái cả hai vệ binh cấp S đi cả chứ.”
– Kiii!
Thay cho câu trả lời, một con quái côn trùng không cánh chặn đường. Dù bị một hình bóng to gấp ba chiếc xe chặn phía trước, nhưng Kubils vẫn không hề giảm tốc mà còn tiếp tục rồ ga, và lôi ra một đoạn sắt mỏng dài 5m rồi vung nhẹ như một chiếc roi.
Với một tiếng ‘uỵch!’, con quái vật nổ tung như bị trúng bom. Chiếc xe máy chạy không ngừng, giẫm phải đống đổ nát.
“Nghe nói họ đã kiểm tra từ xa rồi. Là con chó cái đó thật.”
“Chúng ta nên tận dụng cơ hội này để nhổ cỏ tận gốc! Nếu lũ ruồi bọ đó không hài lòng, thì nên cút xéo sang thành phố khác, cứ ở lì trong thành phố của chúng ta để ăn bám hay gì!”
Một vùng đất cháy đen hiện ra trước mắt họ. Khu thương mại nơi Alpha bỏ trốn chính là chỗ Vitera hẹn gặp. Bên ngoài đống đổ nát hoang tàn, họ nhìn thấy một người đang ngồi giữa những tòa nhà bị phá hủy chưa hết vì ít bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa hơn. Mái tóc trắng của cô trông như đang phát sáng dưới ánh trăng.
Kít!
Hai vệ binh dừng xe và bước xuống, Vitera vẫn ngồi yên. Hai vệ binh đang dần thu hẹp khoảng cách, cùng lúc nghiêng đầu. Có điều gì đó không đúng. Ngay lúc họ cảm thấy nghi ngờ vật thể hình người ngồi đó không phải là thật–
“Hử?”
“Cái gì đây?!”
Không gian vặn vẹo ngay lập tức.
– Grào!!!
Tiếng kêu của con quái vật chứa đầy cảm giác đe dọa đáng sợ.
Tôi đã mua một vài vật phẩm ở Cửa hàng điểm thưởng. 530,000 là số điểm khổng lồ tôi phải bỏ ra. Tôi còn phải mua cả Búp bê Song trùng và Chìa khóa. Điểm tôi cứ thế giảm mạnh.
[Hai con chó săn đã rời đi.]
Tin tức truyền đến nói rằng hai vệ binh cấp S là mục tiêu của chúng tôi đã rời khỏi Bộ Tư lệnh. Cô ấy dụ mồi tốt thật. Giờ là lúc cho một lời chào nồng nhiệt.
Ngồi trước mặt tôi là con Búp bê Song trùng của Vitera. Để che mắt các nhân viên Bộ Tư lệnh đang theo dõi từ xa, tôi thỉnh thoảng thay đổi tư thế và di chuyển nó một cách tự nhiên nhất có thể. Trừ khi đối phương là cấp S, nếu không không đến gần sẽ khó mà phát hiện đây là giả được.
Kít– Một lát sau, tiếng lốp xe cọ xát với mặt đường vang lên từ xa. Bên tai tôi cũng thì thầm thông báo đàn chó săn đã đến gần như cùng lúc. Tôi lấy chiếc đĩa ra với một nụ cười.
Đúng như tôi dự đoán, địa điểm lắp đặt chiếc đĩa thứ hai là ở Thành phố Achates.
‘Hợp tác vui vẻ nhé.’
Ít nhất lần này cũng đưa tôi hai cái đấy. Nếu không đủ quái vật, tôi cần phải huy động thêm vật phẩm, nhưng nếu vậy thì tôi sẽ phải sử dụng hết số điểm còn lại, thế nên hãy xuất hiện ít nhất là hai quái cấp SS đi.
Tôi cầu nguyện và nhấn nút trên đĩa. Bầu không khí, không gian rung chuyển. Và.
– Gàooooo!
– Kéccccc!
Một, hai.
– Rừ…
Và ba! Tuyệt, cảm ơn nhiều! Kỹ năng Kháng sợ hãi cấp S mà cơ thể tôi còn run rẩy đến mức này – ba cấp SS, gấp ba may mắn trời ơi! Trong khi chiêm ngưỡng khuôn mặt đầy kinh ngạc của hai vệ binh cấp S, tôi hào phóng vung tay rải ba quả bom cấp B. Đồng thời còn sử dụng các vật phẩm đã chuẩn bị sẵn.
[Ngựa phi không chân – Cấp S
Dịch chuyển tức thời một khoảng cách nhất định mà không gây ra tiếng động. Không có tác dụng nếu có chướng ngại vật trên đường đi.
3km/lần (sử dụng tối đa 3 lần)]
Khung cảnh xung quanh thay đổi theo đúng nghĩa đen trong chớp mắt. Lúc này tôi mới nghe thấy tiếng bom nổ từ xa. Những con quái vật bị kích thích bởi vụ nổ rú lên dữ dội. Tới tận đây tôi vẫn có thể cảm nhận cơn địa chấn khủng khiếp.
Đứng trên nóc tòa nhà, tôi nhấc kính thiên văn lên và quan sát tình hình một lúc. Xen lẫn những con quái khổng lồ là hai vệ binh cấp S đang vội vàng né tránh đòn tấn công.
‘Chúng không chống đỡ được bao lâu nữa.’
Một vệ binh cấp S khác cũng tham chiến, có lẽ đã bí mật đi theo, nhưng vẫn chưa đủ. Mấy con cấp SS này sẽ sớm dọn dẹp sạch sẽ cả thôi, nên đừng lo lắng và ra đi thanh thản nhé. Dù sao chúng cũng không có thật.
Tôi chạy qua sân thượng và dịch chuyển tức thời một lần nữa. Âm thanh của lũ quái không còn rõ nữa. Sự im lặng bao trùm khắp mọi nơi trong thành phố ngủ say. Tôi thay đổi kênh bằng cách nhấn nút trên radio kết nối với tai nghe.
“Ba con chó săn đã bị bắt. Còn tình hình chuồng chó thì sao?”
[Ơ, lũ, lũ quái cấp SS đó… Không, sao làm được vậy…]
“Bình tĩnh.”
[Một mớ hỗn độn! Vệ binh cấp S của Bộ Tư lệnh dự kiến sẽ được phái đi cả. Chúng có yêu cầu Sigma hợp tác, nhưng anh ta hình như đã từ chối. Nhưng chúng vẫn còn có vệ binh của Sollemnis, nên chúng định huy động tất cả vệ binh cấp S để câu giờ cho đến khi Lambda đến! Vài kẻ còn nói nên để một cấp C, Han Yoojin-ssi hãy trấn an Alpha, nhưng thật đấy, cậu làm cách nào hay vậy?]
“Bằng tình yêu, tình bạn và hy vọng.”
[…Vâng?]
“Tôi nói nhảm ấy mà.”
Mặc dù tôi đã sử dụng hết 3km để dịch chuyển tức thời, nhưng vẫn còn một khoảng cách khá xa mới đến được Bộ Tư lệnh. Tôi băng qua nóc tòa nhà. Mặc dù đường dốc nhưng tôi vẫn có thể chạy dễ dàng như trên mặt đất bằng phẳng nhờ Đôi giày Mèo báo của mình.
Với một tiếng bộp, tôi đạp tung mái nhà và chạy về phía bức tường của tòa nhà bên kia. Một bức tường dốc 90 độ. Sau khi hạ cánh ổn định, tôi bắt đầu leo tường. Sau đó, một cửa sổ tin nhắn xuất hiện. Nội dung là ‘Hoàn thành nhiệm vụ ẩn’,
[★ Tiêu diệt thành công phần lớn cấp S bằng tình yêu, tình bạn và hy vọng! ^▽^☆
Bằng cách bắt được tới ba vệ binh cấp S, bạn đã thực hiện thành công một cách an toàn thủ pháp ‘Mượn dao giết người’! Đối tác của bạn nhận thấy bạn thật đặc biệt và gửi cho bạn món quà chúc mừng!
Phần thưởng: 830P, Khăn len hồng nóng phỏng tự tay đan, rượu sâm panh kỷ niệm 21 năm ngày thành lập tổ chức Médecin, Bánh gạo làm mồi phạm vi rộng (SS)]
…Ê, tên kia– Thật đấy à! Đáng nghi thật, nhưng tôi thực sự hy vọng mình nghĩ nhiều quá thôi. Đúng vậy, đây là hệ thống mà, chuyện này cực kỳ không có khả năng xảy ra.
Có cần phải giấu đầu lòi đuôi đến vậy không hả!
“Sung Hyunjae!”
Thằng cha già đó đang dính ở cái xó nào rồi!
